Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh

Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ

Chiến dịch Sindoor: Sự trưởng thành của quốc phòng Ấn Độ

Chiến dịch Sindoor: Sự trưởng thành của quốc phòng Ấn Độ

Chiến dịch Sindoor cho thấy sự trưởng thành trong năng lực quốc phòng bản địa của Ấn Độ. Biến thành công này thành sự tự cường lâu dài đòi hỏi phải có nguồn tài trợ bền vững, ý chí chính trị và cải cách thể chế.

05:18 17-06-2025 Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ

Chiến dịch Sindoor, được Ấn Độ triển khai vào ngày 7 tháng 5 năm 2025 để trả thù cho vụ tấn công khủng bố Pahalgam và củng cố khả năng răn đe của Ấn Độ đối với chủ nghĩa khủng bố do Pakistan tài trợ, đã chứng tỏ là bước ngoặt đối với ngành công nghiệp quốc phòng của Ấn Độ.

Lần đầu tiên trong lịch sử độc lập của Ấn Độ, thiết bị quốc phòng sản xuất tại Ấn Độ đóng vai trò then chốt trong cả nhiệm vụ tấn công và phòng thủ. Trong khi các vũ khí sát thương như Brahmos và Sky Striker đã tiêu diệt các mục tiêu khủng bố và quân sự của Pakistan, các hệ thống phòng thủ như Hệ thống kiểm soát và chiến đấu trên không tích hợp (IACCS), Akashteer, Akash và hệ thống phát hiện, ngăn chặn và tiêu diệt máy bay không người lái (D4) đã chứng minh được sức mạnh của chúng trong việc bảo vệ đất liền và bầu trời của Ấn Độ khỏi loạt tên lửa và máy bay không người lái tấn công của Pakistan.

Màn trình diễn ấn tượng của các mặt hàng được thiết kế và/hoặc sản xuất trong nước đã mang lại cho ngành công nghiệp Ấn Độ sự tự tin rất cần thiết, điều mà trước đây đã thiếu. Bất chấp quy mô và phạm vi sản xuất, ngành công nghiệp trong nước trong quá khứ đã phải hoạt động dưới cái bóng của vũ khí do nước ngoài sản xuất. Chắc chắn, thiết bị nhập khẩu, cho dù là Rafale, gói vũ khí đi kèm (tên lửa Meteor và SCALP và đạn dược HAMMER), hay hệ thống phòng thủ tên lửa S-400, đã đóng vai trò quan trọng trong Chiến dịch Sindoor, nhưng vũ khí và hệ thống do Ấn Độ sản xuất đã thu hút sự chú ý, điều mà Thủ tướng Narendra Modi tự hào thừa nhận trong bài phát biểu trước toàn quốc vào ngày 12 tháng 5 năm 2025.

Thành công của vũ khí sản xuất tại Ấn Độ có thể là nhờ nhiều thập kỷ nỗ lực của các chính phủ liên tiếp trong việc tạo ra và nuôi dưỡng cơ sở sản xuất vũ khí trong nước để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của lực lượng vũ trang. Sáng kiến ​​Sản xuất tại Ấn Độ, được Thủ tướng Modi đưa ra vào năm 2014, đã tạo động lực cho lĩnh vực quan trọng này, đặc biệt là bằng cách thu hút các công ty tư nhân, hiện đang nổi lên như một bánh răng quan trọng trong bánh xe sản xuất vũ khí của Ấn Độ.

Kết quả của nhiều năm đầu tư cho thành phần quan trọng này của an ninh quốc gia được thể hiện rõ qua việc Ấn Độ ngày càng tăng sản lượng và xuất khẩu vũ khí. Sản lượng quốc phòng của Ấn Độ, đạt 74.054 crore rupee (224 nghìn tỉ VND) vào năm 2016-2017, đã tăng gần gấp đôi lên 1.46.000 crore rupee (khoảng 450 nghìn tỉ VND) vào năm 2024-2025. Trong tổng sản lượng, gần 32.000 crore rupee (hay 22%) là do khu vực tư nhân đóng góp. Đây không phải là thành tựu tầm thường đối với các công ty tư nhân Ấn Độ, những công ty thậm chí còn không được phép sản xuất vũ khí vào đầu thế kỷ 21.

Cùng với việc thúc đẩy sản xuất, ngành công nghiệp quốc phòng Ấn Độ cũng đã mạo hiểm tiến vào thị trường quốc tế. Xuất khẩu quốc phòng, đạt mức khiêm tốn 1.522 crore rupee vào năm 2016-2017, đã tăng gấp 16 lần lên 23.622 crore rupee vào năm 2024-2025. Như Bộ trưởng Quốc phòng Rajesh Kumar Singh đã tuyên bố gần đây: “hơn 100 công ty Ấn Độ hiện đang xuất khẩu sang hơn 100 quốc gia ngày nay”. Giỏ hàng xuất khẩu quốc phòng của Ấn Độ hiện bao gồm nhiều loại vũ khí và nền tảng, bao gồm Brahmos, bệ phóng tên lửa Pinaka, máy bay Dornier, xe bọc thép, tàu tuần tra xa bờ, pháo và đạn dược, cùng nhiều loại khác.

Nếu những con số nêu trên và màn phô diễn sức mạnh quân sự kéo dài bốn ngày trong Chiến dịch Sindoor là dấu hiệu chỉ bảo, thì ngành công nghiệp quốc phòng của Ấn Độ đã trưởng thành. Tuy nhiên, đây không phải là lúc để ngủ quên trên chiến thắng. Chính phủ Ấn Độ và cơ quan quốc phòng còn nhiều việc phải làm trong tương lai, vì các đối thủ của Ấn Độ đang hiện đại hóa với tốc độ chóng mặt, ngày càng đưa các công nghệ mới và mới nổi vào kho vũ khí của họ.

Về phần mình, Ấn Độ cũng đang hiện đại hóa lực lượng quốc phòng, với trọng tâm ngày càng tăng vào phát triển và sản xuất trong nước. Những cải tiến thường xuyên trong danh mục mua sắm quốc phòng, việc Bộ trưởng Quốc phòng gần đây phê duyệt mô hình thực hiện cho nguyên mẫu Máy bay chiến đấu hạng trung tiên tiến (AMCA) và các sáng kiến ​​như dự án DRDO-BEL nhằm phát triển hệ thống phòng không di động tương tự như S-400, cùng với nhiều dự án khác đang trong quá trình phát triển và/hoặc sản xuất, là một trong những bước đi quan trọng đúng hướng.

Tuy nhiên, những bước đi này cần được hỗ trợ bởi các nguồn lực đầy đủ và cam kết chính trị mạnh mẽ, có thể đóng vai trò là chất xúc tác cho các chương trình vũ khí lớn. Trong thời gian quá dài, quá trình bản địa hóa quốc phòng của Ấn Độ đã bị cản trở do thiếu nguồn lực, đặc biệt là cho nghiên cứu và phát triển (R&D). Ngân sách R&D của Ấn Độ, theo DRDO tính toán, chỉ chiếm chưa đến 4% ngân sách của Bộ Quốc phòng, bản thân ngân sách này chỉ chiếm chưa đến 2% tổng sản phẩm quốc nội (GDP) ước tính của Ấn Độ trong giai đoạn 2025-2026. Ngân sách R&D khiêm tốn trong ngân sách quốc phòng khiêm tốn có nghĩa là các dự án quan trọng đang thiếu nguồn lực.

Để đẩy mạnh quá trình bản địa hóa quốc phòng, cần phải tăng ngân sách quốc phòng lên ít nhất 2,5% GDP trong trung hạn và lên 3% sau đó. Đồng thời, ngân sách R&D phải tăng gấp đôi so với mức hiện tại. Trong khi thực hiện như vậy, cần phải đưa ra áp dụng mô hình khả thi và hiệu quả để dành 25% ngân sách R&D quốc phòng cho khu vực tư nhân, như bà Bộ trưởng Tài chính đã công bố trong bài phát biểu về Ngân sách Liên bang 2022-2023, giúp khai thác năng lực đổi mới của ngành công nghiệp quốc phòng bằng cách cung cấp động lực cần thiết cho các công ty khởi nghiệp và doanh nghiệp vừa và nhỏ.

Để tạo nền tảng cho quá trình bản địa hóa của Ấn Độ, cần phải có cam kết chính trị lớn hơn đối với các dự án R&D trong nước, đặc biệt là những dự án quan trọng đối với khả năng tự chủ trong các công nghệ quốc phòng quan trọng. Sáng kiến ​​Make in India chắc chắn đại diện cho cam kết chính trị cao hơn đối với quá trình bản địa hóa quốc phòng. Điều này cần phải được thể chế hóa. Để làm được điều đó, chính phủ, sau khi tham vấn với nhiều bên liên quan, có thể xác định danh sách chọn lọc các chương trình R&D lớn có thể được giám sát và chỉ đạo bởi ban lãnh đạo cấp thủ tướng. Một số chương trình xứng đáng được đưa vào danh sách bao gồm AMCA, động cơ máy bay thế hệ tiếp theo để cung cấp năng lượng cho máy bay tàng hình, tên lửa siêu thanh, tên lửa không đối không tầm xa và máy bay không người lái chiến đấu và giám sát tầm xa.

Trong quá khứ, sự giám sát của thủ tướng đã mang lại những khoản cổ tức hấp dẫn, như đã thấy trong các chương trình tàu ngầm hạt nhân và không gian của Ấn Độ. Một chương trình định hướng nhiệm vụ tương tự để bản địa hóa quốc phòng, có thể được thủ tướng giám sát trực tiếp, sẽ đóng vai trò là chất xúc tác. Chiến dịch Sindoor đã chứng minh không còn nghi ngờ gì nữa về năng lực công nghiệp quốc phòng của Ấn Độ và mang lại cho nước này sự hoan nghênh rộng rãi hơn. Khoảnh khắc thành công cần được tận dụng hơn nữa để xây dựng ngành công nghiệp vũ khí của Ấn Độ.

Chú thích ảnh: Bộ trưởng Tài chính Ấn Độ Nirmala Sitharaman.

Viết bình luận

Bình luận

Cùng chuyên mục