Thế giới sẽ tốt đẹp hơn nhiều nếu phụ nữ được bình đẳng trong sự tiến bộ của nhân loại
Ngay cả trong thế kỷ 21, nhiều quốc gia vẫn chưa có phụ nữ đứng đầu nhà nước hoặc chính phủ. Ở một khía cạnh khác, có những nơi phụ nữ vẫn bị coi là những con người kém cỏi hơn, nơi mà ngay cả việc đi học cũng có thể là vấn đề sinh tử đối với trẻ em gái.
Hôm nay, nhân Ngày Quốc tế Phụ nữ, tôi muốn chia sẻ với các bạn một vài suy nghĩ chân thành của cá nhân tôi. Ngay từ những ngày thơ ấu, tôi đã luôn băn khoăn về thân phận của người phụ nữ trong xã hội. Thủa bé tôi nhận được rất nhiều tình yêu từ mọi người xung quanh, và thậm chí còn được tham gia thờ cúng vào những ngày tháng tốt lành. Thế nhưng, bé gái đó sớm nhận ra rằng cơ hội mở ra trước mắt cô ấy trong cuộc sống ít hơn so với những cơ hội dành cho những cậu bé ở cùng độ tuổi.
Người phụ nữ được kính trọng vì trí tuệ bẩm sinh, thậm chí còn được đánh giá cao khi là trụ cột quán xuyến công việc gia đình. Tuy nhiên, cô ấy không có tiếng nói hoặc rất hạn chế trong gần như tất cả các quyết định quan trọng về gia đình, hoặc thậm chí là bản thân cô ấy.
Trong nhiều năm, khi tôi thoát ly gia đình, đầu tiên là để đi học đại học, sau đó làm giáo viên, và sau đó là phụng sự xã hội, tôi không thể không băn khoăn về những nghịch lý đó. Đôi khi, tôi cảm thấy rằng với tư cách cá nhân, đa số chúng ta công nhận nam và nữ bình đẳng.
Tuy nhiên, ở cấp độ tập thể, có những người áp đặt giới hạn đối với một nửa số số người trong chúng ta. Trong suốt cuộc đời của mình, tôi đã chứng kiến hầu hết các cá nhân tiến tới vị thế bình đẳng. Tuy nhiên, ở cấp độ xã hội, các phong tục và truyền thống cũ, giống như những thói quen cũ, vẫn tồn tại.
Đây là câu chuyện của tất cả phụ nữ trên toàn thế giới. Ngay cả trong thế kỷ 21, nhiều quốc gia vẫn chưa có phụ nữ đứng đầu nhà nước hoặc chính phủ. Ở khía cạnh khác, có những nơi phụ nữ vẫn bị coi là những con người kém cỏi hơn, nơi mà ngay cả việc đi học cũng có thể là vấn đề sinh tử đối với trẻ em gái.
Điều này không phải luôn luôn như vậy. Ở Ấn Độ, đã có lúc phụ nữ là người ra quyết định. Kinh thánh và lịch sử của chúng ta nói về những người phụ nữ được biết đến với lòng dũng cảm, học thức và kỹ năng quản lý tốt. Ngày nay, vô số phụ nữ đang một lần nữa đóng góp vào việc xây dựng quốc gia trong các lĩnh vực mà họ lựa chọn. Họ đang lãnh đạo các công ty doanh nghiệp và phục vụ trong lực lượng vũ trang. Sự khác biệt duy nhất là họ phải chứng minh giá trị của mình trong hai lĩnh vực - họ phải xuất sắc trong sự nghiệp cũng như trong gia đình. Họ không phàn nàn, nhưng tất cả những gì họ mong đợi từ xã hội là có niềm tin vào họ.
Điều này dẫn đến một tình huống gây tò mò. Ấn Độ có phụ nữ đại diện ở cấp cơ sở trong các cơ cấu quyền lực khác nhau. Nhưng càng lên cao trong hệ thống phân cấp, chúng ta thấy ngày càng ít phụ nữ hơn. Điều này đúng đối với các cơ quan chính trị cũng như đối với bộ máy hành chính, tư pháp và doanh nghiệp. Ngay cả những bang có tỷ lệ biết chữ cao hơn cũng thể hiện xu hướng này. Nó chỉ ra rằng chỉ có giáo dục đơn thuần không đảm bảo quyền tự chủ về tài chính và chính trị cho phụ nữ.
Cần thay đổi tư duy xã hội. Những định kiến giới đã ăn sâu phải được nhận diện và xóa bỏ. Những nỗ lực có ý thức đã được thực hiện để thúc đẩy công bằng và bình đẳng xã hội. Nhưng những bước này đã không được chứng minh là đủ để đảm bảo đại diện giới. Ví dụ, trong giáo dục và việc làm, phụ nữ tụt hậu xa so với nam giới vì điều kiện xã hội hơn là do bất kỳ nguyên nhân nào khác.
Nhưng tôi nhận thấy phụ nữ, nếu có cơ hội, thường vượt trội hơn nam giới trong học thuật. Chính tinh thần bất khuất này đã mang lại cho tôi niềm tin về Ấn Độ đang nổi lên như một người cầm đuốc dẫn đường cho công lý giới trên thế giới.
Một nửa nhân loại chắc chắn không có ý định ngăn cản nửa còn lại ở lại phía sau. Sự không phù hợp này đang làm tổn thương nhân loại vì hai bánh xe của nó không bằng nhau. Không chỉ tiến bộ kinh tế mà hành động khí hậu cũng sẽ tăng tốc nếu phụ nữ được đưa vào quá trình ra quyết định. Thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều nếu phụ nữ được coi là những bên liên quan bình đẳng trong quá trình tiến bộ của con người.
Tôi hy vọng tương lai tươi sáng. Tôi đã thấy trong cuộc sống của mình rằng mọi người thay đổi, thái độ thay đổi. Câu chuyện giải phóng phụ nữ diễn ra chậm chạp, thường là chậm chạp một cách đau đớn. Nhưng nó chỉ tiến hành theo một hướng. Đó là điều khiến tôi tự tin để tin rằng từ nay cho tới lễ kỷ niệm 100 năm độc lập của Ấn Độ là giai đoạn thuộc về những phụ nữ trẻ.
Là một quốc gia, chúng ta bắt đầu với một nền tảng vững chắc về bình đẳng giới. Khoảng một thế kỷ trước, các chiến dịch của Mahatma Gandhi đã khuyến khích phụ nữ vượt qua ngưỡng cửa và bước ra thế giới. Kể từ đó, xã hội chúng ta nói chung và phụ nữ nói riêng đã mong muốn xây dựng tương lai tốt đẹp hơn. Những định kiến và phong tục không có lợi cho phụ nữ đang được loại bỏ thông qua luật pháp hoặc nhận thức. Nghị viện Ấn Độ ngày nay có số lượng đại biểu là phụ nữ cao nhất từ trước tới nay.
Tinh thần “lãnh đạo bẩm sinh trong vai trò làm mẹ” cần được khơi dậy để thúc đẩy bình đẳng giới. Một loạt các chương trình của chính phủ nhằm trao quyền trực tiếp cho phụ nữ, chẳng hạn như 'Beti Bachao, Beti Padhao', là những bước đi đúng hướng. Không cần phải nói, việc tôi được bầu làm tổng thống của nền dân chủ lớn nhất thế giới là một phần của câu chuyện trao quyền cho phụ nữ.
Các xã hội cần có thời gian để bắt kịp với những ý tưởng tiến bộ nhất. Nhưng các xã hội bao gồm con người, một nửa trong số họ là phụ nữ. Việc đẩy nhanh tiến độ là tùy thuộc vào mỗi chúng ta. Vì vậy, hôm nay, tôi muốn thúc giục bạn cam kết thực hiện một thay đổi, trong gia đình, khu phố hoặc nơi làm việc của bạn - bất kỳ thay đổi nào có thể mang lại nụ cười trên khuôn mặt của một cô gái, cải thiện cơ hội thăng tiến của cô ấy trong cuộc sống. Đó là một yêu cầu - xuất phát từ trái tim.
Tác giả: Droupadi Murmu, Tổng thống Ấn Độ
Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ
- Share
- Copy
- Comment( 0 )
Cùng chuyên mục