Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh

Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ

Biện hộ cho ‘Bharat’: Không chỉ là ngữ nghĩa

Biện hộ cho ‘Bharat’: Không chỉ là ngữ nghĩa

Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ giới thiệu bài viết của Avita Jha - Giảng viên lịch sử tại Delhi University - về cuộc tranh luận liên quan đến việc sử dụng danh pháp "Bharat" thay cho "India".

07:00 14-09-2023 Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ

Cuộc tranh luận về việc đổi tên Ấn Độ thu hút sự cộng hưởng với các chủ đề rộng lớn hơn về quá trình phi thực dân hóa và di sản văn hóa. Bất kỳ quyết định thay đổi tên quốc gia nào cũng cần phải cân bằng giữa ý nghĩa văn hóa của 'Bharat' với sự công nhận quốc tế và tính kế thừa lịch sử gắn liền với 'India'

Gần đây, trong thiệp mời của Tổng thống Ấn Độ tới dự quốc yến nhân dịp G20 đã làm dấy lên lo ngại về khả năng thay đổi Điều 1 của Hiến pháp Ấn Độ. Điều 1 nêu rõ: “Ấn Độ, tức là Bharat, sẽ là một quốc gia liên bang”. Phiên bản tiếng Hindi của Điều 1 của tài liệu có nội dung: “Bharat, arthath India, rajyon ka sangh hoga”. Việc sử dụng thay thế các tên khác nhau của một quốc gia có ý nghĩa không chỉ đối với tương lai bản sắc của quốc gia đó mà còn đối với các quốc gia thuộc thế giới thứ ba khác.

Đối với quốc gia được đề cập, việc thay đổi tên có thể biểu thị một nỗ lực có ý thức nhằm khẳng định bản sắc văn hóa, xóa bỏ hình ảnh bản thân phi thực dân hoá và bảo tồn di sản lịch sử và ngôn ngữ của quốc gia đó. Sự thay đổi này có thể đóng vai trò là biểu tượng của niềm tự hào và khả năng phục hồi trước các di sản thuộc địa và những ảnh hưởng bên ngoài, thúc đẩy cảm giác đoàn kết và thân thuộc giữa các công dân của mình.  Quyết định đổi tên của một quốc gia có thể coi là tiền lệ và nguồn cảm hứng cho các quốc gia thuộc thế giới thứ ba khác đang phải đối mặt với những thách thức về bản sắc tương tự. Nó có thể khuyến khích họ khám phá và khẳng định bản sắc văn hóa và lịch sử của riêng mình, có khả năng dẫn đến một phong trào rộng lớn hơn hướng tới phi thực dân hóa và chủ quyền ngôn ngữ trên khắp thế giới thứ ba. Điều quan trọng cần lưu ý là hoàn cảnh của mỗi quốc gia là khác nhau và quyết định đổi tên phải tùy theo ngữ cảnh cụ thể. Nó có thể không phù hợp hoặc cần thiết đối với mọi quốc gia vì có nhiều yếu tố tác động, bao gồm di sản lịch sử, sự đa dạng về ngôn ngữ và tình cảm của công chúng.

Việc sử dụng thay thế các tên gọi khác nhau của một quốc gia cũng nhấn mạnh sự phức tạp của những quyết định như vậy và sự cần thiết phải xem xét cẩn thận các yếu tố lịch sử, văn hóa và chính trị. Cuối cùng, những thay đổi này phản ánh động thái không ngừng phát triển của tính dân tộc và bản sắc văn hóa trong một thế giới toàn cầu hóa.

Việc thay đổi tên chính thức của Ấn Độ từ “India” thành “Bharat” trong Hiến pháp của nước này sẽ là một vấn đề có ý nghĩa sâu sắc, bao gồm các khía cạnh lịch sử, văn hóa và chính trị. “Bharat” mang một di sản lịch sử và văn hóa sâu sắc, bắt nguồn từ thần thoại Hindu và các văn bản cổ xưa, tượng trưng cho truyền thống và bản sắc phong phú của Ấn Độ. Tuy nhiên, cuộc tranh luận về việc thay đổi tên nhấn mạnh sự tương tác phức tạp giữa lịch sử, bản sắc và ngôn ngữ. Ấn Độ, giống như nhiều quốc gia, được biết đến với nhiều cái tên trong suốt lịch sử của mình, phản ánh bối cảnh văn hóa và ngôn ngữ đa dạng của nước này. Những cái tên như “Hindustan”, “Aryavarta” và “Jambudvipa” đã gắn liền với tiểu lục địa này, minh họa tính chất đa diện của danh pháp của nó. Do đó, bất kỳ quyết định thay đổi tên quốc gia nào cũng cần phải cân bằng giữa ý nghĩa văn hóa của “Bharat” với sự công nhận quốc tế và tính liên tục lịch sử gắn liền với “India”.

Cuộc tranh luận này không chỉ về mặt ngữ nghĩa; nó cộng hưởng với các chủ đề rộng lớn hơn về quá trình phi thực dân hóa và bản sắc văn hóa. Đề xuất sử dụng “Bharat” làm tên chính thức có thể được coi là một phần trong nỗ lực rộng lớn hơn nhằm phi thực dân hoá tư tưởng người dân và thúc đẩy chủ quyền ngôn ngữ. Đối với nhiều quốc gia thuộc thế giới thứ ba, di sản lịch sử về áp bức thuộc địa là một khía cạnh ăn sâu vào bản sắc của họ và việc đổi tên đất nước có thể coi là một bước đi mang tính biểu tượng hướng tới việc đòi lại di sản văn hóa của họ. Động thái này thừa nhận tầm quan trọng của ngôn ngữ, văn hóa và truyền thống bản địa trong việc hình thành bản sắc của một quốc gia và thúc đẩy sự hòa nhập trong một xã hội đa dạng về văn hóa. Mặc dù việc thay đổi tên có thể không trực tiếp giải quyết tất cả những bất công trong lịch sử nhưng nó phù hợp với các mục tiêu rộng lớn hơn là công nhận và đánh giá cao các quan điểm văn hóa đa dạng.

Hơn nữa, trong bối cảnh cuộc đấu tranh quyền lực mềm đang diễn ra giữa các quốc gia, việc giữ gìn và bảo vệ bản sắc văn hóa có thể là một lợi thế chiến lược. Di sản văn hóa của một quốc gia là nguồn ảnh hưởng độc đáo và đích thực trên trường quốc tế. Bằng cách thể hiện và bảo tồn truyền thống văn hóa của mình, các quốc gia có thể phân biệt mình trên trường quốc tế và truyền tải bản sắc, giá trị và đóng góp của mình một cách hiệu quả hơn. Trong thời đại mà ngoại giao văn hóa và trao đổi văn hóa đóng vai trò quan trọng trong việc định hình quan hệ quốc tế, việc lựa chọn một cái tên mang ý nghĩa sâu rộng. Việc duy trì và phát huy bản sắc văn hóa trở thành một công cụ hữu hiệu để các quốc gia muốn khẳng định sự hiện diện và tác động của mình trên trường toàn cầu, vì nó nuôi dưỡng cảm giác tự hào và đoàn kết giữa các công dân đồng thời thu hút sự chú ý và hợp tác quốc tế.

Quyết định đổi tên Ấn Độ thành “Bharat” phải được thực hiện thông qua một quy trình dân chủ minh bạch, tôn trọng ý nghĩa văn hóa của “Bharat” đồng thời xem xét các khía cạnh lịch sử và quốc tế gắn liền với “India”. Đây là một bước đi mang tính biểu tượng nhằm thừa nhận di sản lịch sử của sự áp bức thuộc địa và thúc đẩy tính toàn diện, phù hợp với mục tiêu về một xã hội công bằng và đa dạng về văn hóa trong thế giới hiện đại.

 

Viết bình luận

Bình luận

Cùng chuyên mục