Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh

Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ

Netaji Bose: Quản lý lấy con người làm trung tâm thông qua đặc tính dân tộc

Netaji Bose: Quản lý lấy con người làm trung tâm thông qua đặc tính dân tộc

Bài viết phân tích những hoạt động của Netaji Subhash Chandra Bose (hay còn gọi là Netaji) trong thời gian ông làm thị trưởng, và ảnh hưởng của những hoạt động này trên toàn bộ phạm vi chính trị xã hội, giải quyết các vấn đề đô thị ở Ấn Độ.

10:00 31-01-2024 Trung tâm Nghiên cứu Ấn Độ

Một cơ cấu quyền lực phi tập trung trong đó chính quyền thành phố có thể hoạt động tự chủ được coi là cần thiết cho khuôn khổ quản lý và chính sách đô thị. Đạo luật Hiến pháp (Tu chính án thứ 74) năm 1992 của Ấn Độ được ban hành nhằm trao nhiều quyền tự chủ hơn cho các cơ quan đô thị địa phương (ULB) bằng cách chuyển giao 18 chức năng quan trọng từ chính quyền bang sang ULB. Tuy nhiên, những thách thức về chức năng và tài chính hạn chế phần lớn vẫn chưa được giải quyết. Các cuộc bầu cử thành phố cũng diễn ra bất thường trong nhiều trường hợp. Ví dụ: một trong những bang đô thị hóa nhất của Ấn Độ là bang Maharashtra đã hoạt động mà không bầu hội đồng thành phố từ năm 2020, do các vấn đề chưa được giải quyết về sự đại diện của các tầng lớp thấp (OBC) trong ULB.

Tại thời điểm này, có lẽ nên nhìn vào lịch sử quản lý đô thị ở Ấn Độ, bắt đầu từ thời thuộc địa của Anh. Chính quyền đô thị đầu tiên được thành lập ở Chennai (trước đây là Madras) vào năm 1688, và sau đó các chính quyền đô thị được thành lập ở Mumbai (trước đây là Bombay) và Kolkata (trước đây là Calcutta) vào năm 1726. Trong khi chính quyền quốc gia vẫn do người Anh cai trị, thì các chính quyền đô thị là nơi người Ấn Độ có thể thực hiện quyền tự quản thông qua hệ thống bầu cử. Hoạt động của các đô thị, do người Ấn Độ đứng đầu, không hề suôn sẻ vì các mục tiêu dân tộc của các nhà lãnh đạo Ấn Độ thường xung đột với những chiêu trò đàn áp của chính phủ Anh. Netaji Subhash Chandra Bose, nhà đấu tranh tự do hàng đầu của Ấn Độ, là thị trưởng của chính quyền thành phố Kolkata (KMC) từ năm 1930-1931. Việc xem xét kỹ lưỡng nhiệm kỳ thị trưởng của Netaji cho thấy những thách thức trong việc nỗ lực hướng tới phúc lợi của người dân trong khi phải chịu một cơ cấu quyền lực bất bình đẳng do chế độ thực dân Anh duy trì. Kinh nghiệm tương tự của các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa dân tộc Ấn Độ trong các cơ quan quản lý khác trong khung thời gian tương tự có thể là bài học cho những thách thức về chính sách và quản trị ngày nay. Đóng góp quan trọng của Subhash Bose tại KMC là việc vận hành thành công tờ công báo của thành phố, được coi là diễn đàn, cầu nối giữa người dân và các công việc của chính quyền. Công báo đầu tiên được xuất bản vào ngày 1 tháng 4 năm 1924. Các công báo, cùng với các tài liệu tập trung vào quản trị thành phố khác, hiện được KMC lưu trữ dưới dạng kỹ thuật số và chúng là nguồn dữ liệu chính của bài viết này.

Những nỗ lực của Netaji trong quản trị thành phố

Nhiệm kỳ của Netaji tại KMC bắt đầu vào năm 1924 và kết thúc vào năm 1940 với tư cách là một ủy viên hội đồng. Ông được giới thiệu đến thành phố này thông qua cố vấn chính trị Deshbandhu Chittaranjan Das, một luật sư cấp cao nhất và là người dẫn đầu Phong trào Swadeshi chống thực dân. Chittaranjan Das được bầu làm thị trưởng KMC và Subhash Bose là giám đốc điều hành (CEO), người giám sát và điều hành hoạt động của chính quyền đô thị. Một số lĩnh vực trọng tâm của KMC dưới sự lãnh đạo của Chittaranjan Das là giáo dục tiểu học miễn phí, dịch vụ y tế miễn phí cho người nghèo, cung cấp thực phẩm và sữa chất lượng tốt, cải thiện việc cung cấp nước lọc và nước chưa lọc, vệ sinh tốt hơn, nhà ở cho người nghèo, phát triển khu vực ngoại thành, cải thiện cơ sở vật chất giao thông, và hiệu quả quản lý cao hơn với chi phí rẻ hơn. Với tư cách là Giám đốc điều hành và sau đó là thị trưởng thành phố, Netaji đã thúc đẩy các chương trình nghị sự này đồng thời tìm cách mở rộng phạm vi quản lý thành phố.

Vấn đề sinh kế và phúc lợi lao động của người dân cũng được nhấn mạnh dưới nhiệm kỳ của Netaji. Với tư cách là thị trưởng của KMC, ông ủng hộ các sáng kiến ​​của hiệp hội xe buýt Bengal (một cơ quan do các chủ xe buýt Ấn Độ thành lập), để cạnh tranh với công ty xe điện do chính phủ Anh hậu thuẫn. Ông đã làm như vậy bằng cách sắp xếp giấy phép cho các tuyến đường mới cho xe buýt thuộc hiệp hội xe buýt Bengal. Netaji đã công khai tuyên bố phản đối hành vi độc quyền và ủng hộ các sản phẩm được sản xuất tại địa phương. Thông qua các nghĩa vụ và trách nhiệm công dân, Netaji đã đưa ra diễn ngôn về phát triển quốc gia sẽ đóng vai trò là giải pháp thay thế xứng đáng cho sự cai trị của Anh.

Hệ thống bảo trợ là một thông lệ phổ biến trong thời chính quyền Anh, trong đó nhân viên mới được các cơ quan quản lý tuyển dụng theo đề xuất của các nhân viên kỳ cựu. Netaji đã chỉ ra các vấn đề với hệ thống bảo trợ như vậy và chỉ ra rằng hệ thống như vậy chỉ có thể hoạt động thông qua sự bất cân xứng quyền lực vốn có. Thay vào đó, ông vận động mạnh mẽ cho một hệ thống bổ nhiệm mang tính cạnh tranh (giống như hệ thống được áp dụng để tuyển chọn các quan chức công vụ Ấn Độ). Thật không may, cho đến tận ngày nay, việc tuyển dụng lao động ở các đô thị và các tổ chức công khác ở Ấn Độ vẫn còn vướng phải những cáo buộc tham nhũng, cản trở việc cung cấp hiệu quả dịch vụ công và phúc lợi. Hướng tới việc có được những công nhân thành phố có tay nghề cao, ông đề xuất Đại học Calcutta mở một phân khoa giảng dạy về quản trị thành phố, trực thuộc khoa khoa học chính trị.

Trong thế giới ngày nay, ngày càng có sự công nhận và nhu cầu về sự đa dạng, công bằng và hòa nhập (DEI) tại nơi làm việc trong các lĩnh vực chuyên môn. Về mặt này, Netaji là một người có tầm nhìn xa, đi trước thời đại rất nhiều khi ông ủng hộ mạnh mẽ việc đại diện theo tỷ lệ cho các nhóm thiểu số trong lực lượng lao động KMC. Ngay cả trong mối quan hệ căng thẳng giữa đảng Quốc đại Ấn Độ và Liên đoàn Hồi giáo Ấn Độ, ông vẫn có thể tạo dựng liên minh giữa hai nhóm và làm việc với các nhà lãnh đạo Hồi giáo nổi tiếng. Tư cách là một nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa dân tộc đã đưa ông đến các vùng khác nhau của đất nước. Kinh nghiệm quản lý của ông cũng được chào đón ở các thành phố tự trị khác nhau trên khắp Ấn Độ. Tài liệu lưu trữ cho thấy rằng, Netaji Bose thường xuyên được mời đến các thành phố tự trị như Karachi (hiện ở Pakistan) và Kushtea (hiện ở Bangladesh), nơi ông chủ yếu nhấn mạnh đến tầm quan trọng của các thể chế tự quản địa phương.

Một mặt, ông nhận thức được các cơ chế quản trị truyền thống của Ấn Độ, mặt khác, ông có cái nhìn sâu sắc về các vấn đề quản trị thành phố ở các quốc gia khác. Bose đang tìm kiếm những bài học về quản trị thành phố ở những nơi khác và áp dụng nó ở Kolkata. Ông từng yêu cầu một quan chức KMC liên hệ với Hội đồng Quận London để có thêm thông tin về cách có thể phát triển mạng lưới kho lạnh ở Kolkata nhằm giảm lãng phí thực phẩm.

Netaji Bose là một quản trị viên có tư duy xa, điều này được thể hiện rõ qua vai trò của ông trong KMC. Ông nhận thức được sự bất cân xứng và mất cân bằng quyền lực trong khi phấn đấu hướng tới một mô hình quản trị với những đặc trưng riêng của Ấn Độ. Việc trao quyền cho KMC thông qua hệ thống điều hành của thị trưởng trong hội đồng đã được củng cố trong nhiệm kỳ của ông tại KMC và nó nổi bật như một hoạt động tiên phong. Thậm chí ngày nay, nhiều tập đoàn thành phố lớn, như Mumbai, vẫn chưa có được bầu cử dân chủ cho vị trí thị trưởng và các thành viên khác trong hội đồng.

Netaji đã hình dung ra vai trò mở rộng của đô thị trong việc cung cấp dịch vụ cho người dân bằng cách tập trung vào giáo dục, y tế, cung cấp thực phẩm và giao thông đồng thời nhận thức được quy hoạch cần thiết cho việc mở rộng thành phố. Ngược lại, các cơ quan quản lý đô thị ngày nay ở Ấn Độ dường như có rất ít đòn bẩy trong việc định hình cảnh quan đô thị, đồng thời bị hạn chế do thiếu vốn, do phạm vi thu thuế ngày càng giảm. Netaji có khát vọng cung cấp dịch vụ tốt nhất cho người dân thông qua KMC và ông nhận thức được tất cả các bài học có thể học được từ các thành phố tự trị khác của Ấn Độ như Delhi, Mumbai và Chittagong. Ông nhanh chóng hiểu được nhu cầu của chuyên môn nước ngoài, chẳng hạn như trong lĩnh vực kỹ thuật đường sông và công nghệ đường bộ.

Trong khi Netaji vô cùng nổi tiếng nhờ hoạt động chính trị và vai trò thị trưởng, nhiệm kỳ của ông tại KMC thường xuyên bị gián đoạn khi ông bị chính quyền Anh bắt giữ. Trên thực tế, các tài liệu lưu trữ cho biết rằng, chính quyền Anh đã lo ngại về việc Netaji được bầu làm thị trưởng vì cam kết kiên định của ông đối với nền độc lập của Ấn Độ. Cuối cùng, ông quyết định từ chức thị trưởng. Tuy nhiên, nhiệm kỳ của ông tại KMC được đánh dấu bằng tư duy nhìn xa trông rộng và sự tham gia chủ động, sự tận tâm cống hiến cho người dân và phúc lợi quốc gia.

Sự tham gia của các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa dân tộc trong quản lý đô thị trong thời kỳ thuộc Anh cho thấy tầm quan trọng của việc quản lý thành phố đối với tầng lớp chính trị. Ngoài Netaji, một số nhà lãnh đạo đáng chú ý khác tham gia quản lý thành phố dưới sự cai trị của Anh là—Gopal Krishna Gokhale (Pune), Surendranath Banerjee (Kolkata), Aruna Asaf Ali (Delhi) và Vithalbhai Patel (Mumbai). Như bài viết này cho thấy, kỹ năng quản lý khéo léo của Netaji đã đạt được những mục tiêu quan trọng mặc dù hoạt động dưới một chính quyền thuộc địa thù địch.

Nguồn: https://www.orfonline.org/expert-speak/netaji-s-mayoral-tenure-people-centric-administration-through-nationalistic-ethos

Nguồn:

Cùng chuyên mục