Tượng đài Thống nhất và Lịch sử Dân tộc Chủ nghĩa của Ấn Độ
Ghi nhớ những ý nghĩa thay đổi của lịch sử dân tộc chủ nghĩa Ấn Độ, chúng ta sẽ tiếp tục phân tích kỹ hơn ý nghĩa của dự án Tượng đài Thống nhất. Chúng ta sẽ xem xét vị trí của bức tượng trong mô hình phát triển của Modi, các chi tiết về nguồn tài trợ, và cách trình bày câu chuyện lịch sử về cuộc đời của Patel và bản sắc Ấn Độ mà bức tượng thể hiện. Chúng ta cũng sẽ nhìn vào trải nghiệm khi đến tham quan địa điểm này, dựa trên một chuyến thăm bức tượng còn dang dở vào tháng 1 năm 2018. Tuy nhiên, trước tiên, cần xem xét vai trò của bức tượng trong cảnh quan. Trong bối cảnh này, mối quan hệ giữa bức tượng và đập Sardar Sarovar có ý nghĩa quan trọng. Như đã đề cập ở trên, việc xây dựng đập “xây dựng quốc gia” này đã kéo dài năm mươi sáu năm. Dự án bị trì hoãn bởi những tranh cãi giữa các tiểu bang ven sông, các cuộc biểu tình của người dân địa phương bị di dời và các phong trào bảo vệ môi trường, cùng với sự rút lui của Ngân hàng Thế giới.
Hơn nữa, cũng có những cuộc tranh luận chính trị liên tục về con đập này. Cụ thể, mức độ mà con đập này nên được coi là một dự án của Nehru, một di sản của nhà nước Ấn Độ trong việc tập trung vào các đập lớn như đỉnh cao của phát triển, hay là sự ghi công cho những người bản xứ Gujarat, Patel và Modi. Tại Bảo tàng Tưởng niệm Sardar Patel ở Ahmedabad, thành phố lớn nhất của Gujarat, một tấm bảng ghi nhận rằng vì Patel đã quan tâm cá nhân đến dự án và nhận các báo cáo từ kỹ sư của mình, “Sardar Patel là kiến trúc sư và người có tầm nhìn xa trông rộng đằng sau Dự án Narmada”. Một bức tượng khổng lồ của Patel nhìn ra đập, đảm bảo rằng đập được ghi nhớ như là dự án của Patel, thay vì là thành quả cuối cùng của các kế hoạch của Nehru hay INC.
Khi tiếp cận công trình con đập, du khách sẽ lái xe qua địa điểm tượng đài trước tiên, đảm bảo rằng bức tượng là trải nghiệm đầu tiên của chuyến tham quan. Sau đó, du khách có thể nhìn thấy con đập từ chân bức tượng, và có các biển báo ở lối vào liên kết rõ ràng bức tượng với con đập, từ đó đảm bảo rằng công trình hạ tầng xây dựng quốc gia quan trọng này được gắn liền với Patel. Trong bảo tàng của bức tượng, con đập được trình bày như biểu tượng của sự hiện đại hóa hậu thuộc địa Ấn Độ, thể hiện kỹ năng kỹ thuật và khả năng tự cung tự cấp của Ấn Độ. Khu phức hợp tượng đài sẽ bao gồm một khu ẩm thực, một khách sạn ba sao và bãi đậu xe rộng rãi.
Trong một chuyến thăm sớm đến địa điểm này, trước khi nó được hoàn thành, một trong những tác giả đã thấy hàng trăm người đến thăm con đập, bao gồm cả các nhóm học sinh. Bức tượng, khi đó đang được xây dựng, không thu hút nhiều sự hấp dẫn. Con đập là điểm thu hút lớn hơn nhiều.
Bảo tàng tại con đập có các bức tượng và hình ảnh của Patel, gọi ông là "Người thép" của Ấn Độ, cùng với các bức ảnh về con đập khi nước chảy qua trong mùa mưa. Nhiều du khách cũng như các đánh giá về địa điểm này cho rằng con đập là một cảnh tượng ngoạn mục hơn nhiều trong mùa mưa khi nó giống như một thác nước khổng lồ. Bản thân con đập đã chứng tỏ là một địa điểm du lịch phổ biến. Trong năm đầu tiên kể từ khi hoàn thành, bức tượng đã thu hút 15 nghìn du khách mỗi ngày.
Tài trợ cho Tượng đài và "Mô hình Gujarat"
Thời gian Modi làm thủ hiến Gujarat là chìa khóa để hiểu về việc xây dựng bức tượng và vai trò của nó trong tầm nhìn của ông đối với Ấn Độ. Khi làm thủ hiến, Modi đã liên kết Hindutva với một diễn ngôn về Gujarati Asmita (niềm tự hào Gujarat) và một mô hình phát triển (được gọi là mô hình Gujarat) tập trung vào lãnh đạo cá nhân độc tài và sự tham gia với các thị trường quốc tế như là chìa khóa của sự thịnh vượng. Trong cuộc bầu cử năm 2014, Modi đã lập luận rằng ông sẽ phát triển toàn bộ Ấn Độ như cách ông đã làm ở Gujarat. Dự án Narmada và việc tưởng niệm Patel có liên quan chặt chẽ đến diễn ngôn rộng lớn hơn này. Trong một bài nghiên cứu liên kết Dự án Sông Narmada, Hindutva và chủ nghĩa dân tộc Gujarat, Mona G. Mehta đã lưu ý rằng Dự án Sông Narmada và các phong trào chính trị đứng sau nó thường được liên kết với chủ nghĩa bản địa Gujarat. Trong suốt những năm 1990 và 2000, những người phản đối con đập, cả trong nước và quốc tế, đã bị xem như là “những kẻ phản đối sự phát triển của Gujarat”. Khi Ngân hàng Thế giới công bố một báo cáo chỉ trích con đập, những người ủng hộ (bao gồm Modi) đã lập luận rằng người Gujarat đang bị đối xử bất công trên trường quốc tế. Modi sau đó đã sử dụng việc xây dựng con đập như là một biểu tượng của sự phục hồi Gujarat. Việc xây dựng bức tượng gắn liền với Hindutva và chủ nghĩa dân tộc Gujarat, cũng như dự án chính trị rộng lớn hơn của Modi tại Ấn Độ.
Như đã đề cập ở trên, Tượng đài Thống nhất chủ yếu được tài trợ bởi chính quyền Gujarat, và chỉ một phần nhỏ bởi chính phủ liên bang Ấn Độ và quyên góp từ các tổ chức từ thiện. Khi công bố sự kiện gây quỹ Run for Unity, dành cho bức tượng, Modi đã tuyên bố: “Đã có những nỗ lực nhằm làm giảm giá trị Patel, để đảm bảo rằng đóng góp của Patel bị lãng quên. Nhưng Sardar là Sardar, dù bất kỳ chính phủ hay đảng phái nào có công nhận đóng góp của ông hay không, quốc gia và giới trẻ sẽ không quên ông.” Trong cùng một bài phát biểu, ông lập luận: “Chính phủ Anh muốn Ấn Độ bị phân tách thành các tiểu bang nhỏ hơn. Nhưng Patel đã sử dụng mọi phương tiện [...] và thành công trong việc hợp nhất tất cả các tiểu quốc thành một quốc gia trong một khoảng thời gian rất ngắn.” Trong cùng một bài phát biểu, Modi cũng lưu ý rằng ông hy vọng giới trẻ Ấn Độ sẽ nhớ đến Patel và tiếp tục di sản của ông. Những bình luận này được đưa ra trong bối cảnh cuộc bầu cử cạnh tranh ở Gujarat vào năm 2017 và là một đòn gián tiếp nhằm vào INC. Việc Modi ám chỉ rằng Patel đã "suy yếu" gắn liền với câu chuyện của ông về nạn nhân và sự trỗi dậy của người Gujarat, cũng như lời chỉ trích của ông đối với INC như một triều đại.
Mặc dù một phần lớn ngân sách xây dựng bức tượng được cung cấp bởi chính quyền Gujarat, nhưng nguồn tài trợ cũng đã được tìm kiếm thông qua đầu tư nước ngoài qua hội nghị Vibrant Gujarat. Như Tommaso Bobbio chỉ ra, Modi đã khởi xướng hội nghị Vibrant Gujarat vào năm 2003 trong bối cảnh sự giám sát nặng nề của quốc gia và quốc tế đối với Gujarat sau các cuộc bạo loạn năm 2001. Mục đích một phần nhằm để giới thiệu các dự án phát triển của chính quyền Modi và khả năng thu hút đầu tư quốc tế. Ở đây, điều quan trọng là phải hiểu cách Hindutva và chủ nghĩa tiểu quốc gia, một mặt, và sự phát triển tự do kinh tế, mặt khác, liên kết với nhau ở Gujarat. Gujarat đôi khi được gọi là “phòng thí nghiệm của chủ nghĩa dân tộc Hindu”. Trong thời Modi, nơi này cũng nổi tiếng với sự lãnh đạo độc tài, bạo lực cộng đồng, và theo Christophe Jaffrelot, là tăng trưởng GDP cao mặc dù phần lớn không có việc làm. Jaffrelot cũng đã lưu ý rằng lợi ích của sự phát triển ở Gujarat thường không dành cho các nhóm tôn giáo thiểu số, Dalits và Adivasis. Chiến dịch “Vibrant Gujarat” là một yếu tố quan trọng khác trong thời kỳ làm thủ hiến của Modi. Vibrant Gujarat là một phần trong hoạt động xây dựng thương hiệu quốc gia, một phần hội chợ thương mại quốc tế. Các hội nghị của chiến dịch nhằm thu hút đầu tư quốc tế vào bang. Thành công của chiến dịch này là không rõ ràng, nhưng nó đã rất thành công trong việc phổ biến “mô hình Gujarat” như là chìa khóa cho sự phát triển của Ấn Độ. Chiến dịch này là tiền thân quan trọng cho các dự án quốc gia của BJP như “Make in India”, “Swachh Bharat”, “Smart Cities” và “Skill India”. Sự tập trung vào chủ nghĩa tư bản của các chương trình này cũng gắn liền với việc quảng bá Patel. Thực tế, dự án Tượng đài Thống nhất ghi nhận rằng Patel là “một trong những người đầu tiên ủng hộ quyền sở hữu và tự do doanh nghiệp ở Ấn Độ”.
Vibrant Gujarat kể câu chuyện về Gujarat như là một địa điểm đặc biệt của Ấn Độ và là đơn vị riêng trong nền kinh tế toàn cầu. Nó giới thiệu Gujarat như là một đầu vào toàn cầu với mức thuế thấp và ít quy định . Dự án dựa trên một câu chuyện về bản sắc quốc gia văn hóa độc đáo của Gujarat bằng cách nhấn mạnh hình mẫu văn hóa của người Gujarat vốn có bản chất “thương nhân”, thích phiêu lưu, di cư và toàn cầu. Như Mehta đã lập luận, các liên kết giữa cộng đồng người Gujarat ở nước ngoài và sự trỗi dậy của Modi được xác định rất rõ ràng. Câu chuyện lịch sử được trình bày bởi Vibrant Gujarat sử dụng lịch sử toàn cầu của Gujarat như là một trung tâm dệt may và quê hương của ngành công nghiệp kim cương. Trong ;ịch sử, các sản phẩm dệt may của Gujarat đã được tìm thấy ở xa như Indonesia, và tiểu bang này đóng vai trò trung tâm của các tuyến đường thương mại cổ đại. Vibrant Gujarat không chỉ quảng bá các ngành công nghiệp “lịch sử” này, mà còn bao gồm một chiến lược du lịch, nhằm tìm kiếm đầu tư cho 416 triệu USD cần thiết để xây dựng bức tượng, và cơ sở hạ tầng liên quan cần thiết cho du lịch đại chúng.
Bản sắc của người Gujarat được xây dựng xuyên suốt các tài liệu của Vibrant Gujarat, chủ yếu thông qua chiến lược du lịch của bang. Hội nghị này nhằm “định vị Gujarat như là một điểm đến du lịch sống động, với sự tập trung vào việc cải thiện trải nghiệm của du khách”. Chiến lược du lịch tập trung vào hàng thủ công, du lịch tôn giáo và hành hương, lịch sử của Gandhi và Patel ở Gujarat, cũng như du lịch thiên nhiên và động vật hoang dã, đặc biệt xem Gujarat như là quê hương của Sư tử châu Á. Việc hai trong ba nhà lãnh đạo chính trong cuộc đấu tranh giành độc lập của Ấn Độ là người Gujarat cũng được quảng bá và gắn với bản sắc của bang và tiềm năng phát triển của nó. Một tài liệu của Vibrant Gujarat đã lưu ý:
“Tiểu bang Gujarat sống động, một động cơ tăng trưởng thật sự của Ấn Độ, chiếm khoảng sáu phần trăm tổng diện tích địa lý của quốc gia và năm phần trăm dân số Ấn Độ. Từ một cảng được ưa thích cho các thuỷ thủ, trung tâm kinh doanh và công nghiệp, cái nôi của văn hóa và tôn giáo, trung tâm của cuộc đấu tranh giành độc lập, quê hương của Mahatma Gandhi và Sardar Patel cho đến nơi cư trú của sư tử châu Á, Gujarat được ban tặng nhiều tài sản du lịch.”
Bản thân bức tượng là một phần quan trọng trong chiến lược này. Vibrant Gujarat đã liệt kê bức tượng là một trong những "cơ hội đầu tư" của mình, với nhiều thành phần khác nhau. "Phát triển công trình mang tính biểu tượng [...] Các dự án và dịch vụ du lịch xung quanh công trình" là khả năng cho các nhà đầu tư, cũng như các dự án khác tại địa điểm này, chẳng hạn như "Khách sạn, Trung tâm hội nghị, Bảo tàng/Phòng triển lãm, Chương trình biểu diễn ánh sáng và âm thanh, Vườn tưởng niệm, Tòa nhà trung tâm du khách và Dịch vụ phà". Các nhà đầu tư tiềm năng đã được thông báo rằng "khoảng 1,4-2,5 triệu lượt khách du lịch đến Tượng Thống nhất hàng năm [dự kiến] trong năm khai trương". Một khách sạn ba sao, 128 phòng có tên Shrestha Bharat Bhavan và một trung tâm nghiên cứu đang được xây dựng tại thời điểm viết bài.
Các con đường đến bức tượng đã được mở rộng, cá sấu đã được di dời khỏi các tuyến đường thủy gần đó để có thể hạ cánh bằng thủy phi cơ và nhiều khách sạn và nhà hàng hơn đang được xây dựng xung quanh bức tượng. Vị thế "tượng cao nhất thế giới" của bức tượng được quảng bá như một sự hấp dẫn đối với thị trường du lịch quốc tế. Du khách nước ngoài có thể sẽ đến thăm bức tượng vì chiều cao của nó hơn là chủ đề của nó; Patel, không giống như Gandhi, không được biết đến nhiều bên ngoài Ấn Độ. Thật vậy, các tài liệu của nhà đầu tư quốc tế thậm chí không đề cập đến tên của Patel, chỉ nói rằng bức tượng sẽ là bức tượng cao nhất thế giới khi nó được hoàn thành. Dù sao thì du khách nước ngoài không phải là trọng tâm chính của những người tiếp thị bức tượng. Như Lee Edwards và Anandi Ramamurthy đã lưu ý, những nỗ lực của BJP nhằm thu hút khách du lịch nước ngoài tập trung nhiều hơn vào du lịch tâm linh và yoga hơn là cuộc đấu tranh giành tự do. Các câu chuyện quốc tế về dự án (tìm kiếm đầu tư, nhấn mạnh rằng đây là bức tượng cao nhất thế giới), chủ yếu được trình bày để tiêu thụ trong nước. Thị trường du lịch tiềm năng lớn nhất là khách du lịch trong nước. Khách du lịch trong nước dự kiến sẽ đến thăm con đập, bức tượng Patel và thấm nhuần câu chuyện đi kèm về ông như một anh hùng dân tộc vĩ đại chịu trách nhiệm cho sự thống nhất của Ấn Độ.
Chúng ta có thể tìm hiểu thêm về cách dự án tượng đài được lồng ghép cụ thể vào các cuộc tranh luận quốc gia về lịch sử, chủ nghĩa dân tộc và bản sắc bằng cách xem xét cách các tài liệu quảng bá bức tượng kể lại vai trò của Patel trong lịch sử Ấn Độ. Tất nhiên, trọng tâm nhấn mạnh nằm ở sự thống nhất. Nhưng cách kể câu chuyện của Patel không chỉ nhấn mạnh vào sự thống nhất, mà còn đi xa hơn và định vị các ý tưởng của ông về sự thống nhất trong dự án Hindutva. Người ta hy vọng rằng bức tượng "sẽ không chỉ nhắc nhở mọi cá nhân về cuộc đấu tranh giành tự do của quốc gia vĩ đại của chúng ta mà còn truyền cảm hứng cho người dân đất nước chúng ta thấm nhuần các hệ tư tưởng có tầm nhìn xa của Sardar Vallabhbhai Patel về sự thống nhất, lòng yêu nước, tăng trưởng toàn diện và quản trị tốt". Một dòng thời gian về vai trò của Patel trong lịch sử Ấn Độ, trong câu chuyện về cuộc đời của Patel, cho thấy vị trí của bức tượng trong sử học Ấn Độ. Dòng thời gian này phản ánh những nét chính trong câu chuyện về lịch sử Ấn Độ được Flaten thảo luận. Nó đặt ngày thành lập quốc gia Ấn Độ không phải vào ngày 15 tháng 8 năm 1947, hay Ngày Cộng hòa, mà là ngày 5 tháng 7 năm 1947, khi Patel “thuyết phục các tiểu bang ký Hiệp định đình trệ và Văn bản gia nhập [...] [và] do đó [...] đã thống nhất đất nước thành một quốc gia. Ấn Độ đã trở thành một quốc gia thống nhất lần đầu tiên trong lịch sử”. Vì ngày này diễn ra trước khi phân chia đất nước, điều này suy ra rằng Pakistan và Bangladesh ngày nay về mặt lý tưởng nên là một phần của một Ấn Độ thống nhất. Ngày Phân chia và độc lập, ngày 15 tháng 8 năm 1947, chỉ được ghi chú là ngày: “Ấn Độ giành được độc lập. Sardar tuyên thệ nhậm chức Bộ trưởng Nội vụ và Phó Thủ tướng”. Ngày Ấn Độ trở thành một nước Cộng hòa được mô tả là ngày Rajendra Prasad, một thành viên khác của đảng Quốc đại cánh hữu, trở thành tổng thống đầu tiên của Ấn Độ.
Bản thân dòng thời gian này không đề cập đến Nehru. Tuy nhiên, phần giới thiệu về dòng thời gian trích dẫn một bài phát biểu được đưa ra ngay sau khi Patel qua đời: “‘Lịch sử’ nói rằng Nehru nói về Sardar Patel, sẽ ‘gọi ông là người xây dựng và củng cố Ấn Độ mới’”. Đề cập này thừa nhận Nehru, nhưng chỉ là người tưởng niệm Patel. Xu hướng tư tưởng của Modi và BJP rõ ràng là nhấn mạnh Patel, và hạ thấp Nehru và Gandhi. Ở đây, khoảng trống do việc hạ thấp Nehru để lại được thay thế bằng ý tưởng về sự thống nhất của Patel và vai trò của ông trong việc lãnh thổ hóa biên giới của Ấn Độ hậu thuộc địa.
Chiếm lĩnh không gian công cộng: Việc sử dụng bê tông, thép và đồng
Không gian mà Patel chiếm giữ không chỉ mang tính diễn ngôn mà còn mang tính vật lý. Tượng Thống nhất là một công trình khổng lồ bằng bê tông và thép, phủ đồng, nổi bật trên cảnh quan xung quanh, Thung lũng sông Narmada và vùng nông thôn Gujarati nói chung.
Việc xây dựng các bức tượng và sử dụng chúng để thể hiện quyền lực có lịch sử lâu đời ở Ấn Độ. Tập tục chiêm ngưỡng (darshan) các bức tượng tôn giáo đã là một trong những tập tục văn hóa chính của Nam Á trong ít nhất hai thiên niên kỷ và những người hành hương thường tiếp cận các bức tượng của các vị vua và anh hùng theo những cách tương tự. Tuy nhiên, trong thời kỳ hậu thuộc địa, mối liên hệ giữa việc xây dựng tượng và các bài phát biểu của các đảng phái chính trị riêng lẻ ngày càng trở nên rõ rệt và giống như các dự án phát triển "xây dựng quốc gia" khác, chúng đã tăng theo cấp số nhân về số lượng và quy mô.
Ở Kerala, như Robin Jeffrey đã nghiên cứu, việc tranh chấp về các đài tưởng niệm công cộng, lựa chọn các nhân vật thế tục hoặc hoàng tử, đã được sử dụng "để nâng cao và định hướng nhận thức của những công dân thụ động hơn". Kể từ khi đảng BJP trỗi dậy, các bức tượng của Lenin ở Tripura, nơi từng do đảng Cộng sản kiểm soát và của nhà dân tộc chủ nghĩa Dravidian thế tục Periyar EV Ramasamy ở Tamil Nadu đã bị các công nhân của đảng BJP phá hủy hoặc phá hoại. Đặc biệt, các phong trào Dalit đã tìm cách tưởng niệm B.R. Ambedkar và xây dựng một không gian công khai cho các tầng lớp bị thiệt thòi.
Ngược lại, Tượng đài Thống nhất đã tạo ra một không gian công cộng rộng lớn, nơi mà tầm nhìn của Modi về một mô hình phát triển tư bản chủ nghĩa, thống trị bởi người Hindu và mang tính đồng hóa có thể được thể hiện liên tục. Việc tạo ra không chỉ bức tượng, mà cả những đại lộ lớn và không gian xung quanh nó mang lại cho bức tượng một vị trí trang trọng trong một quốc gia đang phát triển đông đúc. Các vật liệu được sử dụng để xây dựng bức tượng càng củng cố thêm ý tưởng về Patel như một người đàn ông sắt làm nên quốc gia. Ít nhất năm nghìn tấn thép - giống như sắt, đôi khi cũng được gọi là loha trong tiếng Hindi - được sử dụng để gia cố bức tượng. Tại đây, hình ảnh Patel là "Người thép", đặc biệt mạnh mẽ và là "người hành động" tương thích với mục tiêu lâu dài của RSS trong việc nhấn mạnh tính nam tính và sức mạnh của Ấn Độ. Người ta đã lên kế hoạch lấy sắt từ các dụng cụ nông nghiệp cũ, nghĩa là mỗi vùng của Ấn Độ sẽ đóng góp vật chất cho bức tượng. Tuy nhiên, phần lớn số sắt thu thập được không đạt chất lượng để sử dụng trong cấu trúc thực tế. Thay vào đó, chúng được sử dụng để hoàn thiện các cơ sở khác xung quanh bức tượng, chẳng hạn như trung tâm du khách.
Bê tông được sử dụng trong việc xây dựng, giống như bê tông được sử dụng trong Đập Narmada gần đó, và hầu hết các công trình lớn nhỏ đã được xây dựng khắp Ấn Độ kể từ khi giành được độc lập, liên kết dự án với dự án phát triển rộng lớn hơn của Ấn Độ. Bê tông, thường được làm từ cát khai thác tại địa phương và xi măng sản xuất tại các nhà máy, và ngành xây dựng là một ngành công nghiệp phần lớn không được quản lý và có lợi nhuận cao ở Ấn Độ. Tuy nhiên, hầu như không có sự thừa nhận về những tác động tiêu cực đến môi trường và sức khỏe do các ngành công nghiệp có liên quan này gây ra.
Lớp phủ đồng của bức tượng giúp bảo quản bức tượng có thể tồn tại lâu hơn hầu hết các công trình bê tông lớn khác. Hiện tại, lớp phủ này có tính phản chiếu, làm nổi bật hơn nữa sự hiện diện của bức tượng trong cảnh quan và kết nối hình ảnh với danh sách dài các bức tượng đồng nhỏ hơn đã được xây dựng chủ yếu cho mục đích tôn giáo trên khắp Ấn Độ qua nhiều thời đại. Tuy nhiên, kích thước và vị trí ngoài trời của bức tượng có nghĩa là trong 100 năm tới, bức tượng sẽ chuyển sang màu xanh lục nhạt và bắt đầu hòa nhập với môi trường xung quanh. Việc sử dụng lớp phủ này có lẽ là yếu tố gây tranh cãi nhất của dự án. Không chỉ tốn kém mà công việc chuẩn bị lớp phủ còn được gia công tại một nhà máy ở Trung Quốc, do đó phủ nhận chiến dịch "Sản xuất tại Ấn Độ" của Modi.
Một lời chỉ trích khác, gay gắt hơn về bức tượng là tác động của nó đối với người dân địa phương, chủ yếu là người Adivasi. Những người dân địa phương này đầu tiên đã bị di dời khỏi địa điểm xây đập Sardar Sarovar, sau đó là địa điểm xây tượng, và hiện đang bị tước đoạt thêm tài sản do việc xây dựng một con đập phụ sẽ lấy nước từ hệ thống tưới tiêu của họ để tăng lưu lượng nước của đập Sardar Sarovar, và do đó, làm cho nó hấp dẫn hơn đối với khách du lịch. Theo một số báo cáo, những người này không chỉ bị tước đoạt tiền bồi thường mà còn bị tước đoạt một số địa điểm linh thiêng. Vào ngày bức tượng được khánh thành, các nhóm Adivasi địa phương đã kêu gọi một cuộc đình công (bandh) trên toàn tiểu bang. Ba trăm nhà hoạt động Adivasi đã bị bắt giữ, vì vậy họ không thể phản đối việc khánh thành bức tượng. Việc di dời vật lý người dân địa phương nhân danh việc xây dựng tượng đã xóa bỏ bản sắc và văn hóa của họ, và ngụ ý thêm rằng người Adivasi không có vị trí trong ý tưởng về sự thống nhất của Ấn Độ này.
- Share
- Copy
- Comment( 0 )
Cùng chuyên mục